7 tháng 10, 2015

ĐÃ LÂU…CON MỚI GẶP NGÀI !


Lạy Chúa,  bây giờ con nghĩ con sẽ chia sẻ cả một bài văn vài ngàn từ như thường khi con vẫn làm…Nhưng, con nghĩ …con nên gặp Chúa trước, phút chốc thinh lặng, mưa bên ngoài thì rơi rớt, tâm hồn con lại xao xuyến, bồi hồi rồi lại nhung nhớ một điều gì đó xa lắm, nhưng nó dường như vừa xảy ra hôm qua vậy. Con nghĩ rằng, một quá trình để con lớn khôn thật không đơn giản. Chúa cho con sinh ra, cho con đi học, Chúa cho con biết vu vơ tha thiết với những mặn nồng của mối tình đầu, Chúa cho con bước ra xã hội đi làm như bao người. Có lúc Chúa cho con bị ruồng rẫy bởi những người thân yêu nhất, rồi đưa con vào một khúc sông cuộc đời với những cơn sóng dữ dội đè bẹp và cuốn trôi con, sau đó Chúa lại mang con vào nơi mà ở đời thường con người ít ai dám chọn lựa- Chúa cho con vào nhà Chúa, nơi chốn ấy mang bản chất là bơi ngược với dòng đời. Nghiệt ngã thay con lại tiếp tục rơi vào thế khốn quẫn, con chia tay với nhà Chúa nhưng lòng dạ không hề can đảm, luyến tiếc vô cùng Chúa ơi. Đôi khi là lòng ích kỷ của con, đôi khi là hoàn cảnh sống, đôi khi là e ngại…Hàng ngàn vạn nỗi lo lắng đã làm con bước vào với không gian lừng chừng giữa mặt đất và không trung, con không còn dám chọn lựa gì nữa.

Đến hôm nay, mọi sóng gió dịu lại, công việc và thời gian xóa nhòa bớt nỗi lo âu cuộc đời. Thinh lặng nơi đây, mưa , người ta nhớ người yêu, mưa, con lại nhớ Chúa, mà con có thấy mặt Chúa bao giờ đâu. Con hình dung ra Chúa bởi vì mỗi bước đường con đi dù là chông gai hay phẳng phiu…, con vẫn còn được bình an ngồi đây, đúng vậy, có Người đã dìu dắt con, nâng đỡ con cách âm thâm, khiến mọi công việc, mọi lựa chọn con đều có đủ sức nắm bắt và vượt qua. Nếu không có Chúa thì làm sao con có thể yên tâm mà đứng vững tiếp đây, quá nhiều bực dọc của thế gian và của chính tâm hồn đã đưa con vào đầm lầy của sự tối tăm, con mù và không thấy gì nữa, ngoại trừ lúc con nghĩ đến Chúa. Xin hướng dẫn con để con tiếp tục chọn lựa cho mình những gì phù hợp với chính con, và nhất là ý thức tuyệt đối vào Tình yêu  tận cùng là Thiên Chúa của chúng con. Các bạn trẻ thân mến! nếu ai đó có vương vào sự u uất, đau khổ tương tự, xin hãy luôn nhớ lại rằng, ngay từ đâu Chúa cho ta đẹp biết bao, rồi khó khăn Chúa cũng ở bên cạnh ta, nếu Ngài không bênh đỡ, làm sao ta có được ngày hôm nay. Hãy biến cơn mưa cuộc đời thành niềm vui hồng ân bởi vì, có mưa của đau khổ, sẽ mọc lên hoa trái nhân đức, và hoa trái ấy lớn lên nhờ những con mưa đau khổ ấy nhưng tràn ngập Đức Tin và hy vọng vào Thiên Chúa yêu thương…Chúa ơi, đã lấu lắm rồi…con mới gặp được Ngài….